|Hiện đại, showbiz| Đẹp Trai Là Số 1 – Lục Manh Tinh – Chương 60: Phiên ngoại 3 – Wattpad

                                    
                                              

  Hai nhóc sinh đôi lớn rồi, được 10 tuổi, đã có thể lộ rõ nhan sắc tuyệt trần về sau.

Hôm đó là tiệc hàng năm của Tô gia.
Cả nhà bốn người Chu gia chuẩn bị trước khi xuất phát, khụ, nói cho chính xác là chỉ có Tô Căng Bắc và Chu Lương Hạ là bận rộn chuẩn bị.
Trên sofa, Chu Thời Uẩn và Chu Lương Ý ngồi với nhau, Chu Thời Uẩn cầm một quyển sách lật xem, Chu Lương Ý cầm ipad chơi game.
Trong phòng quần áo, Tô Căng Bắc và Chu Lương Hạ đang cần mẫn chọn quần áo.
- Mẹ, bộ màu trắng này được không?
Tô Căng Bắc:
- Váy bồng này quá lỗi thời, mẹ đã nói là con phải mặc giống em gái mà.
Chu Lương Hạ hầm hừ:
- Mẹ, có thể có chút cá tính không, sinh đôi đâu nhất thiết phải mặc giống nhau.
- Được được được, vậy tự con chọn đi, đồ chưa xé nhãn đều là đồ mới đấy.
- Vâng.
Chu Lương Hạ để chiếc váy trên tay bị cho là lỗi thời xuống, lục lọi các kiểu dáng khác.
Lát sau.
Tô Căng Bắc mỗi chân một kiểu giày, hỏi:
- Lương Hạ, đôi cao gót này đẹp hay đôi này đẹp?
Chu Lương Hạ bĩu môi:
- Đôi bên trái.
- Được, vậy bên trái.
Hai mẹ con ở bên trong bận thử đồ. Còn bên ngoài...
Chu Lương Ý lại qua được một ải, ngước mắt nhìn phòng quần áo:
- Lại lề mề.
Chu Thời Uẩn hơi cong khóe môi:
- Con cứ chơi tiếp đi, chưa xong đâu.
Hai người liền thấy Tô Căng Bắc đi ra, xoay một vòng:
- Nhớ cảm giác này nhé.
Chu Thời Uẩn rất quen thuộc gật đầu phối hợp.
Tô Căng Bắc lại đi vào, mấy phút sau, cô thay một bộ khác bước ra:
- Thế nào, bộ này đẹp hay bộ kia đẹp?
Bộ trước là toàn thân váy dài chấm đất, lộ cả tấm lưng trần phía sau, vừa quyến rũ vừa gợi cảm. Bộ sau là áo liền quần, vừa già dặn vừa trang nhã.
Chu Lương Ý:
- Bộ trước.
Chu Thời Uẩn:
- Bộ sau.
Tô Căng Bắc:
- ...Hai người không thể thống nhất ý kiến được sao?
Chu Lương Ý nhìn Chu Thời Uẩn:
- Mẹ thích hợp với phong cách gợi cảm.
Tô Căng Bắc cong môi cười:
- Đúng.
Chu Thời Uẩn:
- Không thích hợp, bộ này mới đẹp.
Chu Lương Ý nhướng mày, rất không khách sáo vạch trần cha mình:
- Cha sợ mẹ quá gợi cảm sẽ hấp dẫn ánh mắt người khác chứ gì, đây gọi là... ham muốn chiếm hữu?
Chu Thời Uẩn khựng lại:
- Con nít con nôi ở đâu ra lắm lý lẽ xàm xí thế.
Chu Lương Ý:
- Trên mạng nói đấy, không phải lý lẽ xàm xí, mà là sự thực.
Chu Thời Uẩn hừ lạnh, không để ý đến bé nữa, cố chấp nói với Tô Căng Bắc:
- Bộ này đẹp.
Tô Căng Bắc:
- ...
Cuối cùng, cô vẫn nghe lời Chu Thời Uẩn, chọn bộ phía sau.
Hai cha con trên sofa cho rằng cô đã chọn xong thì cuối cùng có thể xuất phát, nhưng lại thấy một bóng dáng nhỏ bé vụt chạy ra:
- Cha, Lương Ý, hai người nói xem bộ con đang mặc đẹp hay bộ con đang cầm đẹp?
Chu Thời Uẩn:
- ...
Chu Lương Ý:
- ...
Người một nhà ngồi xe đến khách sạn mà Tô gia tổ chức tiệc.
"Reng reng reng..."
Điện thoại Tô Căng Bắc vang lên, cô nhìn, là Trình Tư Miên gọi tới:
- A lô, Tư Miên.
- Cô, là con, Niệm Niệm.
- Niệm Niệm à, sao thế?
Người gọi chính là cô con gái út của Trình Tư Miên và Tô Hiển Ngôn – Tô Trầm Niệm.
- Cô ơi, Lương Hạ có đó không, con muốn nói chuyện với chị ấy ạ.
- Ở bên cạnh cô nè, đợi chút nha.
Tô Căng Bắc đưa điện thoại cho Lương Hạ:
- Niệm Niệm gọi.
Lương Hạ cầm điện thoại di động:
- A lô?
- Lương Hạ, mọi người sắp đến rồi nhỉ.
- Ừ, sao thế?
- Em cược với bọn anh trai một vụ, cược Lương Ý chính là người đầu tiên bước vào đại sảnh chỗ tụi em.
Mắt Lương Hạ sáng lên:
- Sau đó thì sao?
- Ai thua phải trần truồng chạy trước mặt khách khứa.
- Em nhàm chán quá đấy Tô Trầm Niệm.
Tuy nói vậy nhưng mắt Lương Hạ lại lộ vẻ hứng thú:
- Thế nên bây giờ em gọi điện thoại cho chị là có ý gì?
Tô Trầm Niệm nói:
- Sắp xếp Lương Ý, đợi lát nữa chị nhất định phải vào muộn một chút đấy. Thế nào, chị cũng muốn thấy họ trần truồng chạy chứ.
- Anh họ sẽ trần truồng chạy?
Lương Hạ nhỏ giọng không để người khác nghe được. Lương Ý bên cạnh liếc sang, lại muốn quậy với Tô Trầm Niệm chứ gì.
Tô Trầm Niệm bên kia điện thoại ho khan:
- Anh của em thông minh như thế đoán là sẽ không bị lừa đâu, có điều em bảo đảm, người khác sẽ bị lừa.
Lương Hạ lắc đầu hơi tiếc nuối:
- Vậy được, tuy không phải anh họ nhưng cũng có thứ đáng xem.
- Chắc chắn rồi, giúp em nói với Lương Ý một tiếng nhé.
- Được, em ấy giao cho chị.
Cúp máy, Lương Hạ lướt đến cạnh Lương Ý.
Lương Ý chơi game trên ipad, bất đắc dĩ nói:
- Chị muốn làm gì?
- Không làm gì hết, chỉ là lát nữa muốn em phối hợp chút.
- Ừ, có lợi ích gì?
Lương Hạ nghĩ nghĩ:
- Cho em hết quần áo chị thích nhất?
- Em cũng có.
- Chữ ký của anh Ninh Khải?
- Xì... ai thèm.
- Kem?
- ...
- Cho em hết phần của chị.
- Để cân nhắc.
- Bánh ngọt cũng cho em luôn!
Chu Thời Uẩn luôn rất khống chế về mặt đồ ngọt cho hai nhóc, chỉ sợ ăn nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe. Nhưng Lương Ý lại là chúa thèm đồ ngọt. Nên khi nghe Lương Hạ nói vậy, cuối cùng nhóc cũng nghiêng mắt nhìn chị gái.
- Sao hả sao hả?
- OK.
Cả nhà bốn người đến đại sảnh khách sạn thì thấy Tô Hiển Ngôn và Trình Tư Miên đang tiếp khách.

Source: https://bem2.vn
Category: TỔNG HỢP

Xem thêm  XÁC ĐỊNH MỤC ĐÍCH VÀ MỤC TIÊU NGHIÊN CỨU, CÂU HỎI VÀ GIẢ THIẾT NGHIÊN CỨU
Rate this post

Bài viết liên quan

Để lại ý kiến của bạn:

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *